“Có
chuyện gì á? Lâm Phong… cậu xem những lời cậu viết này…”
Tất cả học sinh trong lớp đều chú ý đến chỗ
này. Hồng Phương Phương lại nâng tông giọng nói. Tần Yên Nhiên vội vàng chạy tới
kéo Hồng Phương Phương, khỏ xử nói: “Phương Phương, cậu… cậu đừng như vậy…”
“Yên
Nhiên, cậu không cần quan tâm. Có một số người ấy mà… cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên
nga, phải nói cho một trận mới biết mặt!”
Hồng
Phương Phương nhún vai tiếp tục nói.
“Những
lời mình viết? Mình viết lúc nào cơ…”
Lâm
Phong mở tờ giấy ra, nhìn đống từ ngữ thổ lộ buồn nôn bên trên thì mở to mắt, lập
tức xoay người liếc Trương Chân mập mạp bên cạnh. Những lời buồn nôn thế này chỉ
có thể là do tên đồng đội heo mập chết tiệt này viết ra mà thôi.
Đúng
lúc này, tên sai vặt Chu Dịch của tiểu bá vương Lưu Gia Kiệt lập tức đứng lên,
nhân lúc Lâm Phong không chú ý giật bức thư kia từ trên tay cậu sau đó cao giọng
đọc trước mặt toàn bộ bạn học: “Tần Yên Nhiên, thật ra mình đã thích bạn từ rất
lâu rồi. Cho dù núi mòn đỉnh, trời đất hợp làm một, cả trường đều bị cậu thu
hút… Mình thích cậu sâu sắc, cũng giống như các bạn học nam khác, cho nên xin cậu
hãy đồng ý làm bạn gái mình đi! Mình sẽ yêu cậu hơn các bạn nam khác nhiều lần,
bảo vệ để cậu không bị tổn thương. Yêu cậu… Lâm Phong!”
Hết
thư!
Chu
Dịch cười lớn chế giễu Lâm Phong, nói: “Lâm Phong, chẳng trách Hồng Phương Phương
lại tức giận như vậy. Học sinh rác rưởi như mày… cũng muốn trèo cao hái hoa? Đợi
kiếp sau đi nhé… hahaha… viết toàn lời rác rưởi! Muốn dùng những lời này để khiến
hoa khôi cảm động? Nằm mơ đi nhé…”
“Đừng
có không tự lượng sức mình. Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Thật sự cho rằng
ban nãy hoa khôi không cẩn thận bị mày ôm thì là của mày luôn hả? Đúng là buồn
cười, không thử soi gương lại xem…”
“Một
học sinh yếu kém xếp chót lớp mà cũng dám theo đuổi hoa khổi? Đúng là điên…”
…
Các
học sinh nam khác trong lớp cũng cười ầm lên, giễu cợt Lâm Phong cóc ghẻ mà đòi
ăn thịt thiên nga. Mới đầu tiết Lâm Phong đứng ở cửa lớp ôm Tần Yên Nhiên đã
khiến cậu kết đủ thù hận, nhân lúc này mà bạo phát luôn cả thể.
Nhất
thời tất cả nam sinh trong lớp đều bắt đầu từ bức thư tỏ tình mà dùng những lời
lẽ khó nghe để cười cợt Lâm Phong.
“Những
lời này… đều không phải do mình viết!”
Lâm
Phong bất lực, đối mặt với tất cả bạn học nam trong lớp đang đồng loạt cười cợt
và công kích mình quả thật là ít không địch lại nhiều, chỉ có thể lắc đầu, giải
thích một cách yếu ớt.
“Đi…
Lâm Phong. Mày có còn là đàn ông nữa không? Đồ rác rưởi dám làm không dám nhận
như mày mà còn muốn theo đuổi hoa khôi? Nằm mơ đi!”
Tiểu
bá vương trong trường Lưu Gia Kiệt thừa thế xông lên nói: “Còn nữa… hôm nay mày
dám to gan ôm hoa khôi. Mày cứ đợi đó! Tao sẽ gọi người xử lý mày…”
“Cậu…
Các cậu đừng nói Lâm Phong như vậy! Những gì cậu ấy viết trên tờ giấy đều là để
cho mình đọc, chẳng liên quan gì đến các cậu cả. Chúng mình là bạn cùng lớp.
Cho dù thành tích học tập của Lâm Phong không tốt đi chăng nữa thì ít nhất cậu ấy
cũng chưa làm tổn hại đến người khác. Cậu ấy viết bức thư này… chẳng qua… chẳng
qua là vì muốn thể hiện sự yêu mến với mình mà thôi. Sao các cậu lại coi thường
cậu ấy chứ?”
Khi
tất cả mọi người đều đang cười nhạo Lâm Phong không biết tự lượng sức mình, Tần
Yên Nhiên lại đột nhiên đứng ra hợp tình hợp lý nói.
Thật
ra khi nghe những lời sỉ nhục của các bạn học dành cho Lâm Phong, nội tâm Tần
Yên Nhiên còn khó chịu hơn cậu nhiều. Cô cảm thấy chỉ vì tờ giấy cảm ơn của
mình mới kéo theo một loại sự việc phía sau, hại Lâm Phong bị mọi người cười
chê.
Trong
lòng Tần Yên Nhiên rất áy náy. Sáng nay trong lúc bản thân chẳng được ai giúp đỡ
Lâm Phong đã đứng ra bảo vệ cô khỏi đám côn đồ. Thế nhưng bây giờ thì sao? Lâm
Phong lại phải vì cô mà nhận hết ánh mắt khinh thường giễu cợt của bạn bè cùng
lớp.
Chính
vì vậy Tần Yên Nhiên trước ngay vẫn luôn lạnh lùng cũng không nhịn nổi phải đứng
ra, biện giải thay Lâm Phong trước sự cười nhạo của tất cả bạn bè trong lớp.
Hoa
khôi lên tiếng rồi?
Các
nam sinh ban nãy giễu cợt Lâm Phong lập tức im lặng, mở to mắt nhìn Tần Yên
Nhiên đi đến trước mặt Chu Dịch, cầm tờ giấy kia đặt lên bàn học của Lâm Phong,
vẻ mặt xin lỗi nói: “Lâm Phong, cảm ơn bạn đã thích mình như vậy. Thế nhưng
chúng mình vẫn còn nhỏ, thi đại học và học tập mới là nhiệm vụ quan trọng nhất.
Mình hy vọng cậu có thể dành nhiều thời gian hơn để học tập. Nếu như…”
Tần
Yên Nhiên cứ thế khẽ ngẩng đầu bốn mươi lăm độ đối diện với ánh mắt của Lâm
Phong, sau đó hít sâu một hơi lấy hết dũng khí nói: “Nếu cậu thật sự thấy rất
thích mình, hy vọng mình làm bạn gái cậu, vậy thì… cậu hãy cố gắng học tập. Nếu
như thành tích của cậu có thể lọt tốp ba mươi của lớp… mình… mình sẽ suy nghĩ!”
“Cái
gì? Yên Nhiên cậu… cậu nói thật chứ? Chỉ cần mình thi lọt tốp ba mươi của lớp cậu
sẽ làm bạn gái mình?”
Lâm
Phong vốn muốn khai tên Trương Chân mập mạp chết tiệt ra để lấy lại trong sạch
cho mình, nghe lời nói của Tần Yên Nhiên xong thì trong đầu ầm một tiếng, không
tin nổi vào tai mình. Cậu nhìn cô nàng hoa khôi Tần Yên Nhiên đang hơi xấu hổ
trước mặt, cảm thấy bản thân giống như đang nằm mơ vậy.
“Đúng
vậy! Lâm Phong, đây có thể xem như lời ước hẹn giữa chúng ta. Cảm ơn cậu sáng
nay đã cứu mình… mình cũng hy vọng có thể thấy ngày cậu cố gắng học tập, thành
tích ngày càng tiến bộ!”
Sau
khi nói xong, Tần Yên Nhiên không đợi Lâm Phong phản ứng lại đã lập tức xoay
người rời khỏi lớp học, chạy thẳng đến nhà vệ sinh ở cuối hành lang, nhẹ nhàng
dùng nước lạnh vỗ lên mặt để làm dịu lại tâm tình của mình lúc này.
“Mình…
vừa rồi mình làm sao vậy? Sao có thể nói ra những lời đó cơ chứ? Mình chắc chắn
không được… không được yêu sớm. Nhưng mà như thế cũng tốt… cũng chỉ còn một lần
đánh giá chất lượng nữa thôi là đến kỳ thi đại học rồi. Thành tích của Lâm
Phong cũng không thể cải thiện nhanh như vậy. Tnày có thể khuyến khích Lâm
Phong nỗ lực học tập, coi như cảm ơn sáng nay cậu ấy cứu mình!”
Nhìn
khuôn mặt xinh đẹp thanh thuần của bản thân trong gương, Tần Yên Như như cởi bỏ
được lo lắng mà khẽ cười, nhưng đồng thời cũng vô thức nhớ lại cảm giác thoải
mái ấm áp khi được Lâm Phong ôm vào lòng: “Có điều, khi được cậu ấy ôm… cảm
giác thật là tốt… Chẳng lẽ, đây chính là cảm giác được yêu hay sao?”
Tuy
hoa khôi Tần Yên Nhiên đã chạy ra khỏi phòng học, thế nhưng tất cả học sinh
trong lớp 12A2 lại vì lời nói ban nãy của cô mà bùng nổ.
Ủa
chuyện này rốt cuộc là sao?
Hoa
khôi lạnh lùng kiêu ngạo Tần Yên Nhiên, nữ thần trong mộng của vô số nam sinh vậy
mà lại hứa hẹn với một đứa học sinh yếu kém rác rưởi như Lâm Phong? Chỉ cần
thành tích của Lâm Phong lọt tốp ba mươi của lớp thì sẽ suy nghĩ việc làm bạn
gái của cậu ta?
Điên
rồi! Điên thật rồi!
Toàn
bộ học sinh nam trong lớp lúc này lập tức đồng loạt ghen tị đỏ cả mắt mà nhìn
chằm chằm Lâm Phong. Chỉ bốn chữ ghen tị ngưỡng mộ thôi làm sao đủ để giải
thích tâm trạng họ lúc này? Đó chính là cô nàng hoa khôi xinh đẹp lạnh lùng Tần
Yên Nhiên đấy!
“Phong
tử… mày… mày thật đúng là may mắn hết xảy! Nhìn đi… bức thư tình mà tao viết hộ
mày đã phát huy tác dụng rồi đấy! Chỉ cần mày lọt tốp ba mươi ở lớp thôi thì
hoa khôi trường sẽ thành bạn gái của mày rồi!”
Trương
Chân mập mạp ngẩn ra một lúc rồi lập tức vui mừng lắc lắc vai Lâm Phong nói.
Nhấp vào menu bật lên
Nhấp vào menu bật lên
Đọc tiếp để nhận lì xì nhé
{{i.create_time}}
{{i.content}}
{{i.office_reply}}